Suy Niệm Lời Chúa – Thứ Sáu sau Chúa Nhật XXXIV Thường Niên – Nhận Biết Triều Đại Thiên Chúa Ở Giữa Chúng Ta

(Kh 20:1-4.11 – 21:2; Lc 21:29-33)

Trình thuật về thị kiến của Thánh Gioan trong bài đọc 1 đưa chúng ta đến cuộc xét xử cuối cùng. Trong cuộc xét xử này, “Con Mãng Xà, tức là Con Rắn xưa, cũng là ma quỷ hay Xatan” (Kh 20:2) sẽ bị bắt lấy, xích lại và quăng vào vực thẳm (x. Kh 20:3), còn những “linh hồn những người đã bị chém đầu vì đã rao giảng lời chứng của Đức Giêsu và lời của Thiên Chúa… đã không thờ lạy Con Thú và tượng của nó, và không nhận thích dấu của nó trên trán và trên tay…[sẽ được] sống lại và hiển trị với Đức Kitô” (Kh 20:4). Đây là hình ảnh tương phản về kết cục của những người chối bỏ và những người trung thành với Thiên Chúa. Một chi tiết khác mà chúng ta có thể suy gẫm trong thị kiến là những gì được ghi trong cuốn Sổ Trường Sinh: “Sổ sách đã mở sẵn; rồi một cuốn khác cũng đã mở ra: đó là Sổ Trường Sinh. Các người chết được xét xử tuỳ theo việc họ đã làm, chiếu theo những gì đã được ghi chép trong sổ sách” (Kh 20:11). Những lời này cho chúng ta thấy trong ngày phán xét, chúng ta sẽ bị xét xử tuỳ theo những việc chúng ta làm. Đây chính là sự công bình của Thiên Chúa. Nhìn lại cuộc sống mình, những việc làm của chúng ta như thế nào: điều tốt nhiều hơn điều xấu hay ngược lại? Cuộc xét xử cuối cùng sẽ kết thúc với trời mới đất mới: “Bấy giờ tôi thấy trời mới đất mới, vì trời cũ đất cũ đã biến mất, và biển cũng không còn nữa. Và tôi thấy Thành Thánh là Giêrusalem mới, từ trời, từ nơi Thiên Chúa mà xuống, sẵn sàng như tân nương trang điểm để đón tân lang” (Kh 21:1-2).

Trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu dạy cho các môn đệ biết về việc nhận ra những dấu hiệu trong thiên nhiên để nhận ra Triều Đại Thiên Chúa đến. Chúa Giêsu sử dụng cây vả để dạy các môn đệ về điều này: “Anh em hãy xem cây vả cũng như tất cả những cây khác. Khi nhìn cây đâm chồi, thì anh em biết là mùa hè đã gần đến” (Lc 21:29-30). Chúa Giêsu là một thầy dạy tuyệt vời vì Ngài thường sử dụng những điều gần gũi với con người để rao giảng sứ điệp Tin Mừng. Ngài muốn dạy chúng ta rằng, những thực tại mà chúng ta đụng chạm đến trong từng ngày sống chính là phương tiện để giúp chúng ta nhận ra Thiên Chúa. Đừng để bất kỳ những gì chúng ta đụng chạm đến trong ngày sống đi qua một cách vô ích mà không giúp chúng ta nhận ra Thiên Chúa đang bên cạnh chúng ta.

Thật vậy, qua dụ ngôn này, Chúa Giêsu khuyến cáo các môn đệ phải biết đọc ra ý nghĩa trong những gì sẽ xảy ra [được trình bày trong Tin Mừng ngày hôm qua]: “Anh em cũng vậy, khi thấy những điều đó xảy ra, thì hãy biết là Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần” (Lc 21:31). Những lời này ám chỉ rằng khi mọi sự sẽ xảy ra như lời tiên báo của Chúa Giêsu (Giêrusalem sẽ bị huỷ diệt), các môn đệ sẽ nhận ra rằng chỉ có Triều Đại Thiên Chúa là vĩnh cửu và đang hiện diện. Đây chính là Triều Đại mà các ông được mời gọi để sống và phục vụ. Chúng ta cũng thế, dù sống trong thế giới này, chúng ta được mời gọi để sống và phục vụ cho Triều Đại Thiên Chúa. Chúng ta chỉ làm được điều này khi chúng ta biết sử dụng tất cả những cơ hội mình có trong ngày để đưa chính mình và người khác đến với sứ điệp Tin Mừng. Nói cách cụ thể hơn, mỗi ngày trôi qua, chúng ta càng biết lắng nghe và đem lời Chúa ra thực hành. Chúa Giêsu kết thúc với khẳng định về tầm quan trọng của lời Ngài: “Thầy bảo thật anh em: thế hệ này sẽ chẳng qua đi, trước khi mọi điều ấy xảy ra. Trời đất sẽ qua đi, nhưng những lời Thầy nói sẽ chẳng qua đâu” (Lc 21:32-33). Người ta thường nói, lời nói như gió thoảng bay. Điều này chỉ đúng một phần nào với lời nói con người. Chúng ta thấy có những lời nói trở thành danh ngôn cũng được lưu truyền từ thế hệ này qua thế hệ kia. Dù cho nhiều thế hệ qua đi, những câu danh ngôn đó vẫn tồn tại. Điều này chỉ đúng với những lời mang lại động lực sống cho con người, huống gì là lời Thiên Chúa, lời ban sự sống sẽ không bao giờ qua được.

Lm. Antôn Nguyễn Ngọc Dũng, SDB