Zechariah’s Victory
“Immediately his mouth was opened, his tongue freed, and he spoke blessing God.” (Luke 1:64)
This line reveals the happy conclusion to Zechariah’s initial failure to believe in what God revealed to him. Recall that nine months earlier, as Zechariah was fulfilling his priestly duty of offering sacrifice within the Holy of Holies in the Temple, he received a visit from the glorious Archangel Gabriel, who stands before God. Gabriel revealed to Zechariah the good news that his wife would conceive in her old age and that this child would be the one to prepare the people of Israel for the coming Messiah. What an incredible privilege that would have been! But Zechariah disbelieved. And as a result, the Archangel struck him mute for the nine months of his wife’s pregnancy.
The punishments of the Lord are always gifts of His grace. Zechariah was not punished out of spite, or for punitive reasons. Instead, this punishment was more like a penance. He was given the humbling penance of losing his ability to speak for nine months for a good reason. It appears as if God knew that Zechariah needed nine months to silently reflect upon what the Archangel had said. He needed nine months to ponder his wife’s miraculous pregnancy. And he needed nine months to ponder who this child would be. And those nine months produced the desired effect of a full conversion of heart.
After the child was born, it was expected that this firstborn son would be named after the father, Zechariah. But the Archangel had told Zechariah that the child was to be named John. Therefore, on the eighth day, the day of his son’s circumcision when he was presented to the Lord, Zechariah wrote on a tablet that the baby’s name was John. This was an act of faith and a sign that he had fully turned from disbelief to belief. And it was this act of faith that undid his prior doubt.
Every one of our lives will be marked by failures to believe on the deepest level of faith. For that reason, Zechariah is a model for us of how we are to deal with our failures. We deal with them by allowing the consequences of past failures to change us for the good. We learn from our mistakes and move forward with new resolutions. This is what Zechariah did, and this is what we must do if we wish to learn from his good example.
Reflect, today, upon any sin you have committed that has had painful consequences in your life. As you ponder that sin, the real question is where you go from here. Do you allow that past sin, or lack of faith, to dominate and control your life? Or do you use your past failures to make new resolutions and decisions for the future so as to learn from your mistakes? It takes courage, humility and strength to imitate the example of Zechariah. Seek to bring these virtues into your life this day.
Lord, I know I lack faith in my life. I fail to believe all that You speak to me. As a result, I often fail to put Your words into action. Dear Lord, when I suffer as a result of my weakness, help me to know that this and all suffering can result in giving glory to You if I renew my faith. Help me, like Zechariah, to return to You always, and use me as an instrument of Your manifest glory. Jesus, I trust in You.
Source: https://catholic-daily-reflections.com/
**********
Chiến Thắng Của Dacaria
“Ngay lúc ấy, miệng lưỡi ông lại mở ra, ông nói được, và chúc tụng Thiên Chúa.” (Lc 1,64)
Câu Kinh Thánh này tiết lộ kết thúc hạnh phúc cho sự thiếu niềm tin ban đầu của Dacaria vào điều mà Thiên Chúa đã mặc khải cho ông. Hãy nhớ rằng chín tháng trước, khi Dacaria đang thực hiện nhiệm vụ tư tế của mình là dâng hiến lễ vật trong Nơi Cực Thánh tại Đền Thờ, ông đã nhận được một cuộc viếng thăm từ Tổng lãnh thiên thần Gabriel vinh hiển, vị đứng trước nhan Thiên Chúa. Gabriel đã loan báo cho Dacaria tin vui rằng vợ ông sẽ thụ thai trong lúc tuổi già và đứa con này sẽ là người chuẩn bị cho dân Israel đón nhận Đấng Mêsia đến. Quả là một đặc ân vô cùng lớn lao! Nhưng Dacaria đã không tin. Vì thế, Tổng lãnh thiên thần đã làm cho ông bị câm trong suốt chín tháng vợ ông mang thai.
Những hình phạt của Thiên Chúa luôn là những ân sủng. Dacaria không bị phạt vì sự oán giận hay với mục đích trừng phạt. Thay vào đó, hình phạt này giống như một việc đền tội. Ông được giao việc đền tội khiêm nhường là mất khả năng nói trong chín tháng vì một lý do tốt đẹp. Dường như Thiên Chúa biết rằng Dacaria cần thời gian chín tháng để thầm lặng suy ngẫm về những điều mà Tổng lãnh thiên thần đã nói. Ông cần thời gian chín tháng để suy ngẫm về sự mang thai kỳ diệu của vợ mình. Và ông cũng cần chín tháng để suy tư về đứa trẻ này sẽ là ai. Và chính chín tháng đó đã đem lại hiệu quả mong muốn, là sự hoán cải hoàn toàn trong tâm hồn ông.
Khi đứa trẻ được sinh ra, mọi người đều nghĩ rằng đứa con trai đầu lòng này sẽ được đặt theo tên của người cha, là Dacaria. Nhưng Tổng lãnh thiên thần đã nói với Dacaria rằng đứa trẻ này phải được đặt tên là Gioan. Vì vậy, vào ngày thứ tám, ngày làm phép cắt bì cho con trai và dâng con lên Thiên Chúa, Dacaria đã viết trên một tấm bảng rằng đứa trẻ sẽ được đặt tên là Gioan. Hành động này là một biểu hiện của đức tin và là dấu chỉ cho thấy ông đã hoàn toàn từ bỏ sự hoài nghi trước đây để bước vào niềm tin. Và chính hành động đức tin này đã xóa bỏ sự nghi ngờ trước đó của ông.
Cuộc đời mỗi người chúng ta sẽ luôn bị đánh dấu bởi những lần thất bại trong việc tin tưởng ở mức độ đức tin sâu sắc nhất. Vì lý do đó, Dacaria trở thành một mẫu gương cho chúng ta về cách đối mặt với những thất bại của mình. Chúng ta đối mặt với chúng bằng cách cho phép những hậu quả của những thất bại trong quá khứ biến đổi chúng ta theo hướng tốt đẹp hơn. Chúng ta học từ những sai lầm và tiến về phía trước với những quyết tâm mới. Đây là điều mà Dacaria đã làm, và đây cũng là điều chúng ta phải làm nếu muốn học hỏi từ gương sáng của ông.
Hôm nay, hãy suy ngẫm về bất kỳ tội lỗi nào bạn đã phạm phải mà đã gây ra những hậu quả đau đớn trong cuộc đời bạn. Khi bạn suy tư về tội lỗi đó, câu hỏi thực sự là bạn sẽ đi đâu từ đây? Bạn có để cho tội lỗi trong quá khứ hoặc sự thiếu đức tin chi phối và kiểm soát cuộc đời mình không? Hay bạn sẽ dùng những thất bại trong quá khứ để đưa ra những quyết định và cam kết mới cho tương lai, nhằm học hỏi từ những sai lầm của mình? Noi gương Dacaria đòi hỏi sự can đảm, khiêm nhường và sức mạnh. Hãy cố gắng mang những nhân đức này vào cuộc sống của bạn hôm nay.
Lạy Chúa,
Con biết rằng đời sống con còn thiếu niềm tin. Con không luôn tin tưởng vào tất cả những gì Chúa nói với con. Vì thế, con thường không thực hành lời Chúa dạy. Lạy Chúa, khi con phải chịu đau khổ vì những yếu đuối của mình, xin giúp con nhận ra rằng tất cả mọi đau khổ đều có thể làm vinh danh Chúa nếu con canh tân niềm tin của mình. Xin giúp con, như Dacaria, luôn quay trở lại với Chúa, và xin dùng con như khí cụ để tỏ hiện vinh quang của Chúa.
Lạy Chúa Giêsu, con tín thác vào Ngài.