(Hr 12:18-19.21-24; Mc 6:7-13)
Tác giả thư Hipri trong bài đọc 1 hôm nay trình bày cho chúng ta về niềm vui của những người đặt niềm tin vào Thiên Chúa. Những người đặt niềm tin vào Thiên Chúa là ai? Tác giả thư Hípri trình bày cho chúng ta bốn nhóm người sau: (1) họ là những người “đã tới núi Xion, tới thành đô Thiên Chúa hằng sống, là Giêrusalem trên trời, với con số muôn vàn thiên sứ” (Hr 12:22); (2) họ là những người “đã tới dự hội vui, dự đại hội giữa các con đầu lòng của Thiên Chúa, là những kẻ đã được ghi tên trên trời” (Hr 12:23); (3) họ là những người “đã tới cùng Thiên Chúa, Đấng xét xử mọi người, đến với linh hồn những người công chính đã được nên hoàn thiện” (Hr 12:23); (4) họ là những người “đã tới cùng vị Trung Gian giao ước mới là Đức Giêsu và được máu của Người rảy xuống, máu đó kêu thấu trời còn mạnh thế hơn cả máu Aben” (Hr 12:24). Từ bốn nhóm người này, chúng ta có thể rút ra một điểm để suy gẫm và xét lại cuộc sống theo Chúa của mình, đó là những ai gặp Chúa Giêsu, gặp Thiên Chúa qua đời sống chìm sâu trong cầu nguyện luôn sống tràn ngập trong niềm vui của những người dự hội vui. Là những người theo Chúa, thời gian dần trôi, tình yêu chúng ta dành cho Chúa dường như nhạt phai dần, niềm vui thuở ban đầu mất hết hương vị. Điều còn lại trong chúng ta là sự mệt mỏi, đắng cay, buồn sầu của những người nghĩ mình đã phải từ bỏ nhiều thứ mà quên mất niềm vui được ở bên Chúa, được theo Ngài trên con đường yêu thương, tha thứ. Niềm vui của người môn đệ hệ tại việc đã bỏ gì, nhưng hệ tại việc được ở bên người mình yêu, đó là Thiên Chúa [là Đức Kitô].
Bài Tin Mừng hôm nay bắt đầu phần mới trong Tin Mừng Thánh Maccô, đó là phần nói về Chúa Giêsu bị hiểu lầm bởi các môn đệ ở Galilê và những nơi khác (Mc 6:6b-8:21). Phần này bắt đầu với sứ mệnh của các môn đệ (Mc 6:6b-13) và cái chết của Gioan Tẩy Giả (Mc 6:14-29). Trình thuật Tin Mừng hôm nay thuật lại cho chúng ta sứ mệnh của các môn đệ. Chúng ta cùng nhau suy gẫm dựa trên những điểm sau:
Công việc của Chúa Giêsu liên quan đến sứ mệnh của các môn đệ: Công việc của Chúa Giêsu được vén mở qua hai bước: (1) Chúa Giêsu “gọi” các môn đệ [đến với Ngài], sai họ đi từng hai người một, ban cho các ông quyền năng [của mình] trên các thần ô uế (x. Mc 6b-7). Bước này chỉ cho thấy người môn đệ hoàn toàn lệ thuộc vào Chúa Giêsu trong những gì mình là và những gì mình có. Nói cách cụ thể hơn, trước khi được sai đi, họ phải được gọi để “ở” với Ngài, được Ngài ban cho quyền năng của Ngài. Những gì người môn đệ có là của Chúa Giêsu. Vì vậy, họ không có gì để tự hào. Họ phải hoàn toàn lệ thuộc vào Chúa Giêsu và tuân theo các chỉ thị của Ngài. Đây chính là điều Chúa Giêsu chỉ thị các môn đệ: “Người chỉ thị cho các ông không được mang gì đi đường, chỉ trừ cây gậy; không được mang lương thực, bao bị, tiền giắt lưng; được đi dép, nhưng không được mặc hai áo. Người bảo các ông: ‘Bất cứ ở đâu, khi anh em đã vào nhà nào, thì hãy ở lại đó cho đến lúc ra đi. Còn nơi nào người ta không đón tiếp và không nghe anh em, thì khi ra khỏi đó, hãy giũ bụi đất dưới chân để tỏ ý cảnh cáo họ’” (Mc 6:8-11). Những lời chỉ thị này liên quan đến những gì các ông cần cho hành trình của mình. Họ chỉ cần “cây gậy,” còn những thứ khác không cần thiết cho hành trình. Như chúng ta biết, trong văn hoá và bối cảnh Kinh Thánh, “cây gậy” thường biểu tượng cho quyền lực thống trị và cũng là biểu tượng của người mục tử. Nhìn từ khía cạnh này, điều Chúa Giêsu muốn các môn đệ mang theo cho hành trình của mình là tâm tình, thái độ và con tim của người mục tử. Chỉ có những người có con tim mục tử như Chúa Giêsu mới có thể sống đời sống hoàn toàn siêu thoát khỏi những lo lắng trần thế trên con đường rao giảng. Bên cạnh đó, Chúa Giêsu còn chỉ cho các môn đệ biết thái độ họ cần phải có khi đối diện với những nơi đón tiếp và những nơi không đón tiếp Ngài. Những nơi đón tiếp, họ phải đón nhận những gì người ta có thể mang lại cho họ [ở lại nhà đó cho đến lúc ra đi] chứ không tìm kiếm tiện nghi. Còn những ai không đón tiếp, thì họ phải trở nên dấu chỉ của sự cảnh báo và sám hối. Tóm lại, dù được đón tiếp hay không đón tiếp, người môn đệ vẫn trung thành với sứ mệnh của mình, đó là kêu gọi mọi người ăn năn sám hối và chữa lành những ai đau ốm bệnh tật (x. Mc 6:12-13).
Lm. Anton Nguyễn Ngọc Dũng, SDB