Từ biết bao đời nay cứ mỗi độ tháng tám về, bao người tín hữu Bắc-Trung-Nam lại ao ước, mong chờ được về với Mẹ La Vang. Mẹ La Vang trở thành địa chỉ thân thương, là điểm tựa chốn nương cho người sầu thương bệnh tật; là bến đợi nơi chờ cho thuyền đời đoàn con cập bến neo đậu.
“Mẹ là Trăng! – Là Nữ Vương vũ trụ!
Theo ánh sáng của muôn vì tinh tú
Về La Vang ngủ khách sạn ngàn sao.
Nghe sáo thuỳ dương thổi nhạc rì rào
Ăn chén cơm măng, uống bình nước lã…
Đã quen rồi chẳng có gì vất vả
Biết quê hương Đức Mẹ vốn nghèo nàn!
Biết rồi, Giáo phận Huế chẳng giàu sang
Vẫn cứ đợi tới mùa Thu tháng Tám.”
(Trích: tập thơ LA VANG QUÊ MẸ, Tác giả: TRẦN QUANG CHU)
Về La Vang là khát vọng của bao người Công giáo xưa nay. Hễ nhắc đến Mẹ La Vang là nhắc đến một trời thương yêu, một trời che chở. Bởi lời kinh khẩn cầu Mẹ như chính nỗi lòng của biết bao thế hệ con cái đã dâng lên: “Từ ấy gót chân Mẹ bước đến, vẫn mãi đầy ơn thiêng. Ơn phần hồn ơn phần xác, người bệnh tật kẻ ưu phiền, nào ai cầu khẩn mà Mẹ không nhậm lời” (Trích: Kinh Thánh Mẫu La Vang). Chúng ta xác tín rằng, Mẹ đã từng mang lấy biết bao khổ đau, phiền luỵ của phận người long đong. Mẹ đã vững vàng vượt qua hành trình dương thế nhờ cậy dựa và tín trung vào tình thương của Thiên Chúa; thì giờ đây Mẹ cũng sẽ đỡ nâng đoàn con như vậy. Bởi đó chúng ta thành tâm cầu khẩn trong tin tưởng: “Mẹ là Thánh Mẫu Chúa Trời, cũng là Thánh Mẫu loài người chúng con”.
Về bên Mẹ khiến lòng ta như trút được bao bận toan, như trở về căn nhà nhỏ thuở xưa, nơi có Mẹ mong chờ. Về bên Mẹ cùng với hàng trăm ngàn anh chị em đồng đạo như nhắc nhở ta về mái nhà chung, có Thiên Chúa là Cha, Đức Giêsu là Anh cả, có Mẹ Maria dịu hiền dang rộng đôi tay ôm chúng ta vào lòng.
Về bên Mẹ, để thỏ thẻ cùng Mẹ đôi câu thở than, nương bóng Mẹ để cảm nhận hơi ấm từ mẫu mà bao năm con xa đàng như quên như mất. Chìm mình trong lòng Mẹ bao la để con biết, dù ngược xuôi Nam Bắc có mắt Mẹ luôn dõi theo, che chở và đỡ nâng.
Chúng ta xác tín rằng: Mẹ đã từng trải qua khổ đau, Mẹ hiểu thấu phận người long đong, Mẹ đã trung thành với Thiên Chúa trọn hành trình dương thế; thì giờ đây Mẹ cũng sẽ đồng hành, nâng đỡ đoàn con như thế. Chính vì vậy, lòng chúng ta dâng lên Mẹ lời thưa tha thiết:
“Mẹ là Thánh Mẫu Chúa Trời,
Cũng là Thánh Mẫu loài người chúng con” (Trích: Kinh Thánh Mẫu La Vang).
Về bên Mẹ là trở về nguồn cội, là được an ủi, được lau khô nước mắt và vơi nhẹ gánh nặng cuộc đời. Về bên Mẹ giữa biển người hành hương, chúng ta như sống lại tình hiệp thông thẳm sâu: cùng là con cái của một Cha, cùng có Chúa Giêsu là Anh cả, và có Mẹ Maria dịu hiền ôm chúng ta vào lòng.
Hỡi những người con khắp nẻo đường Đất Việt và hải ngoại xa xôi, Mẹ đang đợi – đang chờ.
Chờ một lời thì thầm tin tưởng.
Chờ một bước chân quay về bến yêu thương.
Chờ một ánh mắt ngước lên giữa gian nan, để thấy ánh sáng hy vọng. Hãy trở về bên Mẹ.
Nơi đó có bóng Mẹ chở che.
Có bàn tay Mẹ lau khô nước mắt,
Có trái tim Mẹ ôm trọn những vết thương cuộc đời.
Lm. Giuse Nguyễn Văn Tiến
Nguồn: tonggiaophanhue.org