Suy Niệm Lời Chúa – Thứ Năm sau Chúa Nhật XXXIII Thường Niên – Nhận Ra Sự Viếng Thăm Của Đức Kitô

(1 Mcb 2:15-29; Lc 19:41-44)

Khi gặp khó khăn, bắt bớ, chúng ta có chối đạo không? Bài đọc 1 thuật lại cho chúng ta cuộc bách hại trong thời vua Antiôkhô đối với người Do Thái: “Hồi ấy, các viên chức của vua Antiôkhô, những người có nhiệm vụ cưỡng bức người Do-thái chối đạo, đã tới thành Môđin để tế thần” (1 Mcb 2:15). Đối diện với bách hại, nhiều người Do Thái đã chối đạo. Nhưng ông Mát-tít-gia và con cái ông vẫn trung thành với Thiên Chúa. Ông mạnh mẽ tuyên bố rằng: “Cho dù tất cả các dân tộc trong vương quốc của vua có nghe lời vua và ai cũng chối bỏ việc thờ phượng của cha ông mình và tuân theo lệnh vua, thì tôi, các con tôi và anh em tôi, chúng tôi vẫn trung thành với Giao Ước của cha ông chúng tôi. Không đời nào chúng tôi bỏ Lề Luật và các tập tục! Chúng tôi sẽ không tuân theo lệnh vua mà bỏ việc thờ phượng của chúng tôi để xiêu bên phải, vẹo bên trái” (1 Mcb 12:19-22). Những lời này nhắc nhở chúng ta về sự trung thành dành cho Thiên Chúa. Liệu chúng ta có trung thành và sống hoàn toàn cho Chúa khi người khác không trung thành không?

Bài Tin Mừng hôm nay thuật lại cho chúng ta việc Chúa Giêsu khóc thương thành Giêrusalem. Thánh Luca trình bày cho chúng ta lý do tại sao Chúa Giêsu khóc thương thành Giêsusalem: “Phải chi ngày hôm nay ngươi nhận ra những gì đem lại bình an cho ngươi! Nhưng hiện giờ, điều ấy còn bị che khuất, mắt ngươi không thấy được” (Lc 19:42). Như chúng ta biết, trước khi tiến vào đền thờ, Chúa Giêsu đã dừng lại. Tương phản với Lc 4:16-30 nơi mà đề tài về sự phổ quát của ơn cứu độ lấn lướt đề tài loại trừ, và tương phản với Lc 9:51-55, nơi mà đề tài về việc không trả thù che khuất đề tài loại trừ, thì Lc 19:41-44 dừng lại ở đề tài Chúa Giêsu bị loại trừ bởi những người lãnh đạo tôn giáo (Lc 19:39). Nhìn từ khía cạnh này, chúng ta hiểu được sâu hơn lý do Chúa Giêsu khóc thương thành Giêrusalem, đó là việc thành đã loại trừ Ngài như đã từng loại trừ các ngôn sứ. Tên thành Giêrusalem có nghĩa là “bình an.” Nhưng lại không nhận ra sự thăm viếng của Chúa Giêsu, Đấng mang bình an của Thiên Chúa đến cho thành. Chi tiết này nhắc nhở chúng ta về thái độ sống của mình. Ai trong chúng ta cũng muốn được một cuộc sống bình an, nhưng nhiều người trong chúng ta lại không nhận ra sự viếng thăm của Chúa Giêsu, Đấng mang cho chúng ta sự bình an đích thật. Nhiều lần, chúng ta để mắt mình bị che khuất bởi của cải vật chất, bởi giận hờn ghen ghét, bởi những lắng cho cuộc sống trần thế đến nỗi không còn thấy được Chúa Giêsu đang hiện diện bên trong, bên cạnh chúng ta và nơi những người anh chị em.

Vì không nhận ra Đức Kitô Đấng đem bình an đến, thành Giêrusalem sẽ bị phát huỷ: “Sẽ tới những ngày quân thù đắp luỹ chung quanh, bao vây và công hãm ngươi tư bề. Chúng sẽ đè bẹp ngươi và con cái đang ở giữa ngươi, và sẽ không để hòn đá nào trên hòn đá nào, vì ngươi đã không nhận biết thời giờ ngươi được Thiên Chúa viếng thăm” (Lc 19:43-44). Theo các học giả Kinh Thánh, những lời này tiên báo về sự phá huỷ Giêrusalem của người Roma vào năm 70. Tuy nhiên, ý nghĩa của lời tiên báo nằm ở một cấp độ sâu hơn, đó là số phận đáng thương của những người [những thành] không đón nhận sứ điệp Tin Mừng của Chúa Giêsu. Mỗi ngày [mỗi tuần] chúng ta cũng được nghe Tin Mừng công bố cho chúng ta. Nhưng chúng ta có đón nhận và đem ra thực hành không? Nếu chúng ta không đón nhận và đem ra thực hành, thì chúng ta cũng sẽ chung số phận với những người chống lại Thiên Chúa, đó là bị huỷ diệt đời đời trong nơi “khóc lóc và nghiến răng.”

Lm. Antôn Nguyễn Ngọc Dũng, SDB