Đón Nhận Cuối Đời Trong Bình An Của Chúa

Những ngày gần đây, trong các bệnh viện hay trong chính những căn phòng nhỏ quen thuộc, có không ít người tín hữu cao tuổi đang đối diện với sự mệt mỏi của thân xác. Sau những lần bệnh trở nặng, họ nằm lặng lẽ với chiếc máy thở kề bên, đôi mắt nhìn xa xăm, đôi khi chan chứa nỗi lo khi nghĩ đến ngày phải rời bỏ dương thế. Có những người con âm thầm túc trực bên giường, nghe từng nhịp thở yếu dần của người mình thương yêu nhất.

Đối diện cái chết không bao giờ dễ, nhất là với những người cả đời lam lũ, chăm lo gia đình, sống đức tin đơn sơ nhưng vững vàng. Khi sức lực cạn dần, nỗi sợ thường âm thầm trỗi dậy: Liệu mình đã sẵn sàng chưa? Liệu đoạn đường cuối này sẽ thế nào?

Nhưng đối với người Kitô hữu, sự chết không phải là dấu chấm hết, mà là cánh cửa mở vào sự sống mới. Chúa Giêsu đã hứa: “Trong nhà Cha Thầy có nhiều chỗ ở… Thầy đi để dọn chỗ cho anh em.” Người không hứa rằng con đường sẽ không có bệnh tật hay thử thách, nhưng Người bảo đảm rằng cuối hành trình là vòng tay của Cha.

Những người cao tuổi đang nằm trên giường bệnh hôm nay – đôi khi thở từng hơi nặng nhọc – không hề cô đơn. Chính Chúa đang ở đó, rất gần. Người nhìn thấy sự mệt mỏi, hiểu nỗi sợ hãi, và nhẹ nhàng thì thầm: “Đừng sợ, Ta ở với con.”

Sự yếu đuối không làm giảm giá trị cuộc đời, cũng không làm phai mờ đức tin. Trái lại, chính trong những đêm trằn trọc nơi bệnh viện, trong tiếng máy thở đều đặn, trong cái nắm tay của người con túc trực bên cạnh… tình yêu của Thiên Chúa được tỏ lộ cách sâu xa nhất.

Người tín hữu ra đi trong Chúa là người được bước vào sự nghỉ ngơi. Bao nhọc nhằn, bao lụt lội, bao hy sinh âm thầm suốt cuộc đời không bị lãng quên. Thiên Chúa ghi nhớ tất cả. Và sự chết – đối với người công chính – không phải là bóng tối, mà là ánh sáng.

Niềm hy vọng lớn nhất của chúng ta là lời hứa Phục Sinh: “Ai tin vào Ta, thì dù có chết cũng sẽ được sống.”

Ngày ấy, người tín hữu không rơi vào hư vô; họ bước vào một sự sống mới, nơi không còn nước lũ mùa đông, không còn bệnh tật, không còn lo sợ. Chỉ còn lại sự bình an trọn vẹn trong vòng tay Chúa và niềm vui gặp lại những người đã đi trước.

Những ai đang túc trực bên cha mẹ già bệnh tật, xin đừng tuyệt vọng. Chúng ta không thể kéo dài thời gian theo ý mình, nhưng có thể giúp người thân sống đoạn đường cuối này trong bình an. Hãy trở thành đôi tay nắm lấy tay họ, đôi mắt phản chiếu niềm hy vọng, và con tim nhắc họ rằng Chúa đang chờ ở cuối hành trình.

Xin Thiên Chúa là nguồn bình an nâng đỡ tất cả những người cao tuổi đang đối diện với giây phút cuối đời, và ban cho chúng ta – những người còn ở lại – lòng tin mạnh mẽ rằng:

Trong Chúa, sự chết chỉ là một cuộc trở về nhà.

Khiết Bông