La Vang – Lời Tình Yêu Vang Ngân Qua Bao Thế Kỷ

Sau bao ngày khắc khoải đợi chờ mùa thu tháng Tám – Mùa của Hành Hương Mẹ La Vang, tâm hồn chúng ta lại hướng về linh địa thân thương với biết bao niềm mong đợi và yêu mến. Ngày hành hương đang đến rất gần. Trong tâm tình con thảo, chúng ta cùng nhau nhịp bước để quy tụ nơi mái nhà La Vang – tạo nên một gia đình đức tin sống động, một hình ảnh tuyệt vời của một Giáo Hội hiệp hành, trong vòng tay che chở đầy yêu thương của “Mẹ La Vang – Mẹ Của Niềm Hy Vọng”.

Về với Mẹ La Vang, để chúng ta cảm tạ sự quan phòng kỳ diệu của Thiên Chúa và ngụp lặn trong tình mẫu tử bao la của Mẹ Maria. Giữa bao biến cố đau thương dập vùi, Thiên Chúa quan phòng luôn gìn giữ những người con của Giáo Hội Việt Nam, cụ thể là Tổng Giáo Phận Huế. Trong cơn bắt đạo tàn khốc dưới thời Vua Cảnh Thịnh, giáo dân khắp vùng đã chạy trốn đến La Vang rừng thiêng nước độc. Năm 1798, khi nhiều người lâm vào cảnh khốn khó tư bề vì đức tin, Mẹ Maria đã hiện đến để an ủi và hứa sẽ ban mọi ơn lành hồn xác cho những ai chạy đến La Vang cầu khẩn Mẹ. Với tình mẫu tử thiêng liêng, Mẹ không ngần ngại:

“Mẹ bỏ trời cao

Mẹ xuống thế gian

Mẹ chọn La Vang

Làm nhà Mẹ ở”

(Trích: Lê Đình Bảng, Trường Ca Mẹ La Vang).

Để rồi từ ấy, khi gót Mẹ bước đến chốn La Vang này, thì:

“Trời với đất đã nên duyên nên nợ

Đất với Trời tơ sợi buộc vào nhau”.

(Trích: Lê Đình Bảng, Qua Cửa Hẹp, Mẹ Về Trời).

La Vang đã trở thành nhà của Mẹ, đất của Mẹ, quê hương của Mẹ. La Vang – hai từ thân thương đã trở thành máu thịt của người tín hữu Việt Nam khắp năm châu; là địa chỉ quen thuộc bình dân dễ tìm mà ai ai cũng có thể gặp Mẹ; người sang kẻ hèn, người giáo kẻ lương, người bệnh tật kẻ ưu phiền, người hân hoan kẻ thất vọng…Mẹ là Mẫu thánh tuyệt vời cho đoàn con chiêm ngắm. Mẹ là hải đăng trong đêm tối soi sáng cho đoàn con vượt biển trần ai.

Rồi cũng từ đó, từ khi gót chân Mẹ bước đến, mà mỗi độ tháng Tám về, không ai bảo ai, dọc dài đất nước hình chữ S thân yêu, núi sông nghìn dặm, người người khăn gói lên đường, theo gót chân Mẹ:

“Chúng con đến từ mọi miền đất nước

Từ sông Hồng tiếp bước sông Lam

Từ Cửu Long nối gót Sông Hàn

Về La Vang với Hương Giang xanh biếc

Mang trong tim một tình yêu tha thiết

Với trăm hoa khoe sắc giữa đời

Hoa yêu thương, hoa đau khổ, hoa niềm vui

Dâng lên Mẹ với bao lời khẩn nguyện”.

(Trích: Lạy Mẹ La Vang, con yêu mến Mẹ của nữ tu Maria Nguyễn Thị Tuyệt. Hội Dòng MTG. Huế, tr.226).

Về La Vang là khát vọng, là ước mong của bao người Công giáo xưa nay. Về bên Mẹ, để con dù tóc đã bạc, chân chai sạn vì gió sương, vì manh áo miếng cơm vẫn cứ mong được nương mình dưới bóng áo Mẹ hiền. Nương mình dưới bóng áo Mẹ để thỏ thẻ cùng Mẹ đôi câu thở than, để cảm nhận hơi ấm từ mẫu mà bao năm con xa đàng như quên như mất. Chìm mình trong lòng Mẹ bao la để con biết, dù ngược xuôi nam bắc có mắt Mẹ dõi theo che chở và đỡ nâng.

La Vang, lời tình yêu đã qua hơn hai thế kỷ, khai nguyên từ lòng Hiền Mẫu dấu yêu, lời kỳ diệu mãi vang ngân: “Từ nay về sau, hễ ai chạy đến cầu khẩn cùng Mẹ ở chốn này, Mẹ sẽ nhận lời và ban ơn theo ý nguyện” (Trích: Kinh Thánh Mẫu La Vang).

Lạy Mẹ La Vang, chúng con yêu mến Mẹ.

Lm. Giuse Nguyễn Văn Tiến

Nguồn: tonggiaophanhue.org

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *