Ẩn Mình Trong Khăn Lúp
Lạy Chúa, lúc nhỏ con thường hỏi mẹ rằng:
“Tại sao các chị mang cái đội đầu đó lại không rớt, mẹ nhỉ?
Mẹ mỉm cười và nói
“Vì các chị là người của Chúa nên là Chúa giữ giùm, mai mốt con thế nhé!”
Sau này lớn lên, con mới biết đó là Chiếc Khăn Lúp.
Và càng tuyệt diệu hơn nữa
khi Chúa cho con mang lấy
Chiếc Khăn Lúp huyền nhiệm đó
khi con bắt đầu là Tập Sinh của Chúa
một điều con chưa dám nghĩ tới
Chiếc Khăn Lúp nhắc bảo con nhiều điều
Rằng:
Con không thuộc về thế gian nữa, nhưng đã thuộc về Chúa.
Con không còn những bay bổng của tuổi trẻ nhưng là sống thực tại với Chúa và con.
Con không còn sống cho vẻ đẹp riêng mình nhưng là sống với vẻ đẹp có Chúa.
Nhưng Lạy Chúa
Lắm lúc chiếc lúp ấy cũng sẽ rơi
Vì con chưa thắt chặt nó như thắt chặt Chúa và đời mình
Vì con chưa nhìn thẳng để tiến bước mà thay vào đó là những ngó nghiêng
Và cũng vì con chưa biết cúi mình thẳm sâu, khi con vẫn còn le lói của sự vênh vang, tự đắc.
Lạy Chúa,
Xin giữ gìn con qua chiếc khăn lúp như là bảo chứng muôn đời giữa con với Chúa.
Xin cho con biết khám phá vẻ đẹp của sự tín trung của Chúa luôn ẩn sâu trong con, qua chiếc khăn lúp.
Xin cho con tìm thấy được điều đặc biệt giữa những điều khác biệt.
Để mỗi khi con mang trên đầu
Con lại thưa lên rằng :
“ Lạy Chúa, chiếc đội đầu ngày bé ấy
giờ con đã mang lấy
cả Chúa vào trong con”
Maria Diễm Mong
Tập sinh Giáo luật Hội dòng Mến Thánh Giá Huế