Sống Hiệp Nhất Trong Chúa
(Gc 4:13-17; Mc 9:38-40)
Ai trong chúng ta cũng mong ước có một tương lai thật tốt đẹp. Chúng ta lên kế hoạch cho cuộc đời mình. Chúng ta thường nghe những lời sau: “Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên,” hay “người tính không bằng trời tính.” Nhiều người trong chúng ta đã trải qua những kinh nghiệm như thế vì không ai trong chúng ta không biết ngày mai mình sẽ như thế nào. Thánh Giacôbê nói về kinh nghiệm này như sau: “Anh em thân mến, bây giờ, hãy nghe tôi. Có những kẻ nói: “Hôm nay hoặc ngày mai, chúng ta sẽ đi đến thành nọ thành kia, sẽ ở lại đó một năm và buôn bán kiếm lời,” trong khi các người không biết cuộc đời mình ngày mai sẽ ra sao. Thật vậy, các người chỉ là hơi nước xuất hiện trong giây lát, rồi lại tan biến đi” (Gc 4:13-14). Khi nói điều này, Thánh Giacôbê không có ý khuyên chúng ta sống theo “chiều gió,” chỉ biết ngày hôm nay. Ngài muốn chúng ta sống với trọn niềm tin vào Thiên Chúa, Đấng thấu suốt hết mọi sự. Nói một cách cụ thể, thánh nhân khuyên chúng ta sống và làm mọi việc vì “nếu Chúa muốn,” chứ không phải “tôi muốn” hoặc “chúng tôi muốn.” Thật vậy, mỗi thời khắc trong cuộc sống của chúng ta đều thuộc về Chúa. Chúng ta không biết trong những giờ tới hoặc ngày mai chúng ta sẽ như thế nào. Nhưng nếu chúng ta biết phó thác đường đời mình cho Chúa và tin rằng bàn tay Ngài luôn đỡ nâng và dẫn chúng ta đi, chúng ta sẽ biết mình phải sống mỗi giây phút như thế nào.
Câu chuyện trong bài Tin Mừng hôm nay giống với câu chuyện được trình thuật trong sách Dân Số (11:26-30). Sách Dân Số kể cho chúng ta nghe về việc Joshua đến nói với Môsê về trường hợp nói tiên tri của Eldad và Medad. Nhưng Môsê trách mắng thái độ ghen tỵ của Joshua. Thái độ rất khoan hồng của Môsê đối với Eldad và Medad được phản ảnh trong thái độ của Chúa Giêsu trong bài Tin Mừng hôm nay. Chúng ta có thể rút ra những điểm sau để suy gẫm cho ngày sống của chúng ta:
Thứ nhất, tránh thái độ cục bộ và giới hạn quyền năng của Thiên Chúa: “Thưa Thầy, chúng con thấy có người lấy danh Thầy mà trừ quỷ. Chúng con đã cố ngăn cản, vì người ấy không theo chúng ta” (Mc 9:38). Chẳng có mấy người trong chúng ta vui khi những người chúng ta không thích được thành công hoặc được Thiên Chúa nhận lời cầu nguyện của họ. Không những thế, chúng ta còn cắt nghĩa sai về những việc tốt họ làm đơn giản vì “họ không theo chúng ta.” Thái độ cục bộ này thường gây chia rẽ trong Giáo Hội, trong giáo phận và trong giáo xứ [trong nhà dòng, trong cộng đoàn]. Nếu không làm được điều tốt thì chúng ta đừng ngăn cản hoặc cắt nghĩa sai hoặc nói xấu những người khác khi họ làm việc tốt nhân danh Chúa Giêsu.
Thứ hai, luôn trung thành với thái độ sống của mình, đừng chuyển từ làm việc tốt sang “nói xấu” nhau: “Đừng ngăn cản người ta, vì không ai lấy danh nghĩa Thầy mà làm phép lạ, rồi ngay sau đó lại có thể nói xấu về Thầy” (Mc 9:39). Ở đây, Chúa Giêsu trình bày cho chúng ta một chân lý sống cần thiết, đó là, “đừng trở mặt” hay “thay lòng đổi dạ”: Những người lấy danh nghĩa Ngài để làm việc tốt thì cũng phải nói tốt về Ngài. Dùng danh Chúa Giêsu để làm điều tốt và nói tốt về Ngài thì dễ, nhưng dùng danh nghĩa Chúa Giêsu để làm việc tốt rồi nói tốt cho anh chị em của mình là điều khó đối với chúng ta.
Thứ ba, cộng tác với người khác không thuộc “phe” chúng ta để làm việc tốt: “Quả thật, ai không chống lại chúng ta là ủng hộ chúng ta” (Mc 9:40). Đây là hình thức “tổng quát hoá” của điều Chúa Giêsu dạy ở trên, đó là, tránh thái độ loại trừ người khác. Một thực tế mà chúng ta học được trong câu nói của Chúa Giêsu là dù người khác như thế nào, nhưng họ không “chống lại” khi chúng ta làm việc tốt là họ đang ủng hộ chúng ta. Tuy nhiên, chúng ta cần phải lưu ý rằng: Những người không chống đối khi chúng ta làm việc tốt là ủng hộ chúng ta. Còn nếu chúng ta làm điều xấu mà bị họ chống đối, thì những người chống đối là những “ân nhân” của chúng ta; còn những người khuyến khích hoặc không chống đối khi chúng ta làm điều xấu là những người “chống đối” và là kẻ thù thật sự của chúng ta.
Lm. Antôn Nguyễn Ngọc Dung, SDB