Suy Niệm Lời Chúa – Thứ Ba sau Chúa Nhật XXXIV Thường Niên – Ngày Của Con Người: Ngày Cứu Độ

(Đn 2:31-45; Lc 21:5-11)

Bài đọc 1 hôm nay trình thuật sự kiện Đanien giải thích giấc mơ của vua Nabucôđônôxo. Chi tiết quan trọng nhất trong giấc mơ là việc “có một tảng đá tách ra, dù không có bàn tay nào đụng tới, nó đập vào pho tượng trúng hai chân nửa sắt nửa sành, khiến hai bàn chân vỡ tan ra. Bấy giờ tất cả cùng vỡ tan: cả sắt, sành, đồng, bạc lẫn vàng, giống như rơm rác trên sân phơi lúa mùa hè bị gió cuốn đi không để lại dấu vết gì. Còn tảng đá làm vỡ pho tượng thì trở thành một hòn núi lớn choán hết mặt đất” (Đn 2:34-35). Như chúng ta biết, theo truyền thống Kinh Thánh, tảng đá là biểu tượng của Thiên Chúa, như thánh vịnh gia thốt lên: “Lạy Chúa là núi đá, là thành luỹ, là Đấng giải thoát con; lạy Thiên Chúa con thờ, là núi đá cho con trú ẩn, là khiên mộc, là Đấng cứu độ quyền năng, là thành trì bảo vệ” (Tv 18:3). Chính tảng đá đã đập tan bức tượng và trở thành một hòn núi choán hết mặt đất. Điều này ám chỉ việc Thiên Chúa sẽ là Đấng đập tan mọi vương quốc trên trần gian và Ngài sẽ thống trị toàn cõi địa cầu. Chúng ta nhận ra điều này khi nhìn lại lịch sử của con người, mọi vương quyền và đế chế đều sụp đổ. Điều này cho thấy không có quyền lực nào bền vững trên thế gian này. Chỉ có Thiên Chúa và vương quyền của Ngài mới bền vững. Tuy nhiên, đáng buồn thay, nhiều người trong chúng ta cố gắng bám víu vào những thứ chóng qua ở đời này, để rồi khi nhắm mắt xuôi tay mới tiếc nuối đã không xây dựng cuộc đời mình trên Thiên Chúa. Đừng để cho sự háo nhoáng của đời này quyến rũ chúng ta để rồi chúng ta không còn nhận ra Thiên Chúa là Đấng mang lại hạnh phúc vĩnh cửu.

Bài Tin Mừng hôm nay bắt đầu nói về những hậu quả sẽ xảy ra cho Giêrusalem vì không lắng nghe lời các Ngôn Sứ của Thiên Chúa (x. Lc 21:5-38). Phần này mở ra hai cánh cửa sổ. Qua cửa sổ thứ nhất, người đọc có thể nhìn vào Lc 19:47-21:4 nói về việc Giêrusalem từ chối Ngôn Sứ của Thiên Chúa, Người Con và Đền Thờ. Đồng thời nhìn thấy những hệ quả của sự loại trừ Chúa Giêsu và giáo huấn của Ngài của các nhà lãnh đạo tôn giáo trong Đền Thờ. Qua cửa sổ thứ hai, người đọc có thể nhìn vượt qua các sự kiện trong Luca chương 22-23 và nhìn thấy sự minh chứng [bào chữa] của Thiên Chúa cho Con Người bị loại trừ và sự làm cho các môn đệ của Chúa Giêsu được vững mạnh, những người môn đệ cũng sẽ bị loại trừ vì họ đi theo Chúa Giêsu. Là những môn đệ Chúa Giêsu, chúng ta cũng sẽ phải đối diện với nhiều khó khăn và sự loại trừ. Nhưng hãy vững tin, vì Thiên Chúa sẽ minh chứng cho chúng ta. Như chúng ta vẫn thường nghe: Sự thật vẫn là sự thật, dù người ta có bóp méo hoặc nói thế nào về nó, nó vẫn mãi là sự thật. Nếu chúng ta sống ngay thẳng, chúng ta không có gì phải sợ trước lời dị nghị của người khác. Điều quan trọng là Chúa nhìn mình như thế nào!

Điều đầu tiên chúng ta lưu ý là việc Chúa Giêsu trong Tin Mừng Thánh Luca nhìn về sự kiện Đền Thờ bị phá huỷ: “Khi ấy, nhân có mấy người nói về Đền Thờ lộng lẫy nguy nga với những phiến đá đẹp và những đồ dâng cúng, Đức Giêsu bảo: “Những gì anh em đang chiêm ngưỡng đó sẽ có ngày bị tàn phá hết, không còn tảng đá nào trên tảng đá nào” (Lc 21:5-6). Chi tiết này mở đầu cho những gì sẽ đi theo, đó là sự phá huỷ của Giêrusalem (x. Lc 21:20-24) và sự kết thúc của thế giới (x. Lc 21:25-33). Qua chi tiết này, Chúa Giêsu muốn dạy chúng ta rằng tất cả mọi công trình tráng lệ được xây dựng bằng con người sẽ có một ngày bị sụp đổ. Nói cách khác, những gì được xây dựng bằng vật chất sẽ có ngày bị phá huỷ và sụp đổ. Chi tiết này nối kết chúng ta với bài đọc 1 hầu dạy chúng ta rằng chỉ có Thiên Chúa mới là Đấng vĩnh cửu.

Chi tiết thứ hai đáng để chúng ta lưu tâm là việc con người luôn hiếu kỳ về những gì sẽ xảy ra và họ muốn biết hết mọi chi tiết: “Thưa Thầy, vậy bao giờ các sự việc đó sẽ xảy ra, và khi sắp xảy ra, thì có điềm gì báo trước?” (Lc 21:7). Tuy nhiên, Chúa Giêsu khuyến cáo các môn đệ về tính hiếu kỳ [tò mò] của họ có thể làm cho họ bị lừa gạt: “Anh em hãy coi chừng kẻo bị lừa gạt, vì sẽ có nhiều người mạo danh Thầy đến nói rằng: ‘Chính ta đây’, và: ‘Thời kỳ đã đến gần’; anh em chớ có theo họ. Khi anh em nghe có chiến tranh, loạn lạc, thì đừng sợ hãi. Vì những việc đó phải xảy ra trước, nhưng chưa phải là chung cục ngay đâu” (Lc 21:8-9). Thật vậy, nhiều lúc chúng ta thấy nhiều người dễ dàng rơi vào tình trạng “tin mù quáng” và để cho mình bị “lừa gạt.” Nói cách cụ thể hơn, nhiều người nghe chỗ nào có Chúa hoặc Mẹ hiện ra hoặc có cha nào làm “phép lạ” là chạy đến chỗ đó. Nhưng rồi cuộc sống lại không có tí thay đổi nào: vẫn mãi là những con người nóng giận, ganh tỵ, ghen ghét, tham lam và không tình thương, không tha thứ. Những dấu chỉ Chúa Giêsu đưa ra nhằm nhắc nhở chúng ta rằng khi ngày của Thiên Chúa đến, mọi sự sẽ trở nên bình an, không còn chiến tranh, loạn lạc và sợ hãi. Khi có Chúa trong cuộc đời của mình, chúng ta cũng sẽ thay đổi để trở nên những người mang bình an và niềm vui đến cho người khác.

Lm. Antôn Nguyễn Ngọc Dũng, SDB