Suy Niệm Lời Chúa – Thứ Năm sau Chúa Nhật II Mùa Vọng – Sự Cao Trọng Của Việc Được Sinh Ra Trong Thiên Chúa

(Is 41:13-20; Mt 11:11-15)

Trong cuộc sống hằng ngày, chúng ta có nhiều nỗi sợ – sợ không có cái ăn cái mặc, sợ không thành công, sợ bị người khác chê cười, gièm pha, và biết bao nhiêu nỗi sợ khác. Đây cũng chính là tâm trạng của Dân Chúa trong thời Ngôn Sứ Isaia. Đức Chúa qua miệng Ngôn Sứ Isaia trấn an dân chúng: “Đừng sợ, chính Ta phù trợ ngươi. Đừng sợ, hỡi Giacóp, loài sâu bọ, hỡi Israel, kẻ mọn hèn. Chính Ta phù trợ ngươi – sấm ngôn của Đức Chúa – Đấng cứu chuộc ngươi là Đức Thánh của Israel” (Is 41:13-14). Những lời này trấn an chúng ta trước những khó khăn của cuộc sống. Chúng ta đã có Chúa phù trợ mình. Thánh Phaolô đã thốt lên: “Có Thiên Chúa bênh đỡ chúng ta, ai còn chống lại chúng ta được?” (Rm 8:31). Ngôn sứ Isaia chỉ ra cho chúng ta những hiệu quả sau khi chúng ta được Thiên Chúa phù trợ, đó là (1) có khả năng vượt qua mọi khó khăn [“Này đây Ta sẽ biến ngươi thành một cái bừa vừa sắc vừa mới và đầy mũi nhọn. Ngươi sẽ dày đạp và nghiền nát núi non, sẽ làm cho các đồi nên như trấu. Ngươi sẽ rê chúng, gió sẽ cuốn đi và bão táp sẽ phân tán chúng” (Is 41:15-16)]; (2) trở nên niềm vui và tự hào của Thiên Chúa [“Còn ngươi, vì Đức Chúa, sẽ mừng vui hoan hỷ, vì Đức Thánh của Isral, sẽ hãnh diện, tự hào” (Is 41:16). Hai điều này giúp chúng ta nhận ra rằng khi đến với Chúa, chúng ta sẽ có đủ sức mạnh để chiến thắng mọi khó khăn và trở thành niềm vui của Thiên Chúa trước mặt anh chị em mình. Tình yêu dành cho Thiên Chúa sẽ phá tan sự sợ hãi, sẽ trở nên động lực giúp chúng ta vượt qua khó khăn thử thách và tìm thấy niềm vui trong Chúa và trong việc phục vụ anh chị em mình.

Trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu nói về Gioan Tẩy Giả. Theo các học giả Kinh Thánh, trình thuật này (Mt 11:11-19) được Thánh Mátthêu hoàn toàn lấy ở nguồn Q. Trong những lời khen của Ngài, chúng ta thấy Chúa Giêsu có những khẳng định sau:

Thứ nhất, thánh nhân là người cao trọng nhất trong số những người đã được sinh ra: “Tôi nói thật với anh em: trong số phàm nhân đã lọt lòng mẹ, chưa từng có ai cao trọng hơn ông Gioan Tẩy Giả. Tuy nhiên, kẻ nhỏ nhất trong Nước Trời còn cao trọng hơn ông” (Mt 11:11). Trong những lời này, Chúa Giêsu ám chỉ đến hai loại sinh ra: Sinh ra bằng huyết nhục và sinh ra bằng Thánh Thần. Dù có cao trọng đến bao nhiêu, nhưng những người sinh ra bằng huyết nhục vào trong thế gian này không là gì so với những người được sinh vào trong Nước Trời. Chúng ta cũng được sinh vào trong cuộc đời này qua máu huyết với gia đình, nhưng đồng thời chúng ta cũng được sinh ra trong Thánh Thần qua bí tích rửa tội. Như vậy, trong chúng ta có sự cao trọng của đời sống trong Nước Trời. Tuy nhiên, đáng buồn thay là nhiều người trong chúng ta chỉ muốn nên cao trong trong đời sống huyết nhục [sống theo bản tính tự nhiên] chứ không muốn nên cao trọng trong đời sống Nước Trời [sống theo ơn gọi làm con cái Chúa]. Hãy sống đời sống cao trọng trong Thiên Chúa, dù điều đó làm chúng ta trở nên “nhỏ nhất” trong đời sống phàm nhân.

Thứ hai, trước thời của ông Gioan Tẩy Giả, mọi người phải có sức mạnh mới chiếm được Nước Trời: “Từ thời ông Gioan Tẩy Giả cho đến bây giờ, Nước Trời phải đương đầu với sức mạnh, ai mạnh sức thì chiếm được” (Mt 11:12). Các học giả Kinh Thánh cho rằng, đây là một câu nói rất khó để giải thích. Câu này có thể có nghĩa là người Rôma chiếm lấy Israel bằng vũ lực và ngược đãi Gioan Tẩy Giả, là người đã rao giảng về Nước Trời. Câu này ám chỉ việc chúng ta cần phải có đủ sức mạnh để có thể sống đời sống làm con cái Chúa và chiếm được Nước Trời. Tuy nhiên, sức mạnh này không phải xuất phát từ chúng ta, nhưng từ Thiên Chúa. Chỉ những ai gắn chặt đời mình với Thiên Chúa mới có đủ sức mạnh để vượt qua những khó khăn, nhất là tội lỗi của mình để chiếm được Nước Trời, điều đã hứa cho những tôi tớ trung thành.

Thứ ba, Chúa Giêsu khẳng định rằng Gioan Tẩy Giả chính là Êlia: “Cho đến ông Gioan, tất cả các ngôn sứ cũng như Lề Luật đều đã nói tiên tri. Và nếu anh em muốn chấp nhận, thì ông Gioan chính là Êlia, người phải đến. Ai có tai thì nghe” (Mt 11:13-15). Những lời này chứa đựng một khẳng định về những thời điểm của lịch sử cứu độ. Cho đến thời của Gioan Tẩy Giả là thời gian của những lời hứa được các Ngôn Sứ loan báo. Và bây giờ là thời gian của sự hoàn thành đã bắt đầu. Chúng ta đang sống trong thời gian hoàn thành. Vì vậy, cuộc sống của chúng ta cũng phải trở nên sung mãn trong tình yêu của Chúa. Chúng ta diễn tả điều này qua từng lời nói, cử chỉ và hành động đầy yêu thương dành cho những người chúng ta gặp gỡ trong ngày sống.

Lm. Antôn Nguyễn Ngọc Dũng, SDB