Suy Niệm Lời Chúa – Thứ Sáu sau Chúa Nhật XXXIV Thường Niên – Nhận Biết Ngày Chúa Đến

(Đn 7:2-14; Lc 21:29-33)

Lời Chúa hôm nay tập trung vào những dấu chỉ ngày của Thiên Chúa. Trong bài đọc 1, Ngôn Sứ Đanien trình bày thị kiến về ngày Thiên Chúa phân xử muôn dân. Thị kiến bắt đầu với sự kiện bốn con thú lớn từ biển lên (Đn 7:3). Bốn con thú này có hình dạng khác nhau: (1) Con thứ nhất giống như sư tử, lại mang cánh đại bàng; (2) con thứ hai, giống như con gấu; (2) con thứ ba giống như con beo; hai bên mình nó có bốn cánh như cánh chim. Nó có bốn đầu, và được trao quyền thống trị; (4) con thứ tư đáng kinh đáng sợ và mạnh mẽ vô song; răng của nó bằng sắt và rất to. Nó ăn, nó nghiền, rồi lấy chân chà đạp những gì còn sót lại. Nó khác hẳn tất cả các con thú trước. Nó có những mười sừng (Đn 7:4-7). Đây là hình ảnh của những mãnh thú tàn phá và sát hại. Cùng với những mãnh thú này là “ngàn ngàn hầu hạ Người, vạn vạn túc trực trước Thánh Nhan. Toà bắt đầu xử, sổ sách được mở ra” (Đn 7:10). Chi tiết này cho thấy, trong ngày Thiên Chúa phân xử muôn dân, Ngài cũng huỷ diệt quyền lực của sự dữ. Chúng ta nhận ra điều này trong những lời sau: “Bấy giờ tôi mải nhìn vì có tiếng ồn ào của cái sừng thốt ra những lời quái gở; tôi vẫn mải nhìn khi con thú bị giết, thây nó bị huỷ diệt và làm mồi cho lửa. Những con thú còn lại bị tước mất quyền thống trị, nhưng đời chúng được kéo dài thêm một thời và một kỳ hạn” (Đn 7:11). Khi mọi sự dữ đã bị huỷ diệt, Con Người sẽ được “trao cho Người quyền thống trị, vinh quang và vương vị; muôn người thuộc mọi dân tộc, quốc gia và ngôn ngữ đều phải phụng sự Người. Quyền thống trị của Người là quyền vĩnh cửu, không bao giờ mai một; vương quốc của Người sẽ chẳng hề suy vong” (Đn 7:14). Chúng ta rút ra được điều gì từ những chi tiết trên? Cuộc sống chúng ta luôn là một cuộc đấu tranh để chọn lựa giữa sự thiện và sự dữ. Nhiều lần chúng ta chiến thắng [chọn điều thiện], nhưng cũng không ít lần chúng ta đã thất bại [chọn sự dữ]. Hơn nữa, có lần chúng ta lại tìm vui cũng như muốn ở mãi trong sự dữ. Nhưng rồi, chúng ta cần biết rằng sự thiện luôn luôn chiến thắng. Khi chúng ta nhắm mắt xuôi tay ra đi, điều để người khác khâm phục và khóc thương không phải là những sự dữ chúng ta đã làm, nhưng là những sự thiện chúng ta đã thực hiện cho người khác. Hãy làm việc thiện mỗi giây phút, cuộc sống sẽ trở nên đẹp hơn và hạnh phúc hơn.

Trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu dạy cho các môn đệ biết về việc nhận ra những dấu hiệu trong thiên nhiên để nhận ra Triều Đại Thiên Chúa đến. Chúa Giêsu sử dụng cây vả để dạy các môn đệ về điều này: “Anh em hãy xem cây vả cũng như tất cả những cây khác. Khi nhìn cây đâm chồi, thì anh em biết là mùa hè đã gần đến” (Lc 21:29-30). Chúa Giêsu là một thầy dạy tuyệt vời vì Ngài thường sử dụng những điều gần gũi với con người để rao giảng sứ điệp Tin Mừng. Ngài muốn dạy chúng ta rằng, những thực tại mà chúng ta đụng chạm đến trong từng ngày sống chính là phương tiện để giúp chúng ta nhận ra Thiên Chúa. Đừng để bất kỳ những gì chúng ta đụng chạm đến trong ngày sống đi qua một cách vô ích mà không giúp chúng ta nhận ra Thiên Chúa đang bên cạnh chúng ta.

Thật vậy, qua dụ ngôn này, Chúa Giêsu khuyến cáo các môn đệ phải biết đọc ra ý nghĩa trong những gì sẽ xảy ra [được trình bày trong Tin Mừng ngày hôm qua]: “Anh em cũng vậy, khi thấy những điều đó xảy ra, thì hãy biết là Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần” (Lc 21:31). Những lời này ám chỉ rằng khi mọi sự sẽ xảy ra như lời tiên báo của Chúa Giêsu (Giêrusalem sẽ bị huỷ diệt), các môn đệ sẽ nhận ra rằng chỉ có Triều Đại Thiên Chúa là vĩnh cửu và đang hiện diện. Đây chính là Triều Đại mà các ông được mời gọi để sống và phục vụ. Chúng ta cũng thế, dù sống trong thế giới này, chúng ta được mời gọi để sống và phục vụ cho Triều Đại Thiên Chúa. Chúng ta chỉ làm được điều này khi chúng ta biết sử dụng tất cả những cơ hội mình có trong ngày để đưa chính mình và người khác đến với sứ điệp Tin Mừng. Nói cách cụ thể hơn, mỗi ngày trôi qua, chúng ta càng biết lắng nghe và đem lời Chúa ra thực hành. Chúa Giêsu kết thúc với khẳng định về tầm quan trọng của lời Ngài: “Thầy bảo thật anh em: thế hệ này sẽ chẳng qua đi, trước khi mọi điều ấy xảy ra. Trời đất sẽ qua đi, nhưng những lời Thầy nói sẽ chẳng qua đâu” (Lc 21:32-33). Người ta thường nói, lời nói như gió thoảng bay. Điều này chỉ đúng một phần nào với lời nói con người. Chúng ta thấy có những lời nói trở thành danh ngôn cũng được lưu truyền từ thế hệ này qua thế hệ kia. Dù cho nhiều thế hệ qua đi, những câu danh ngôn đó vẫn tồn tại. Điều này chỉ đúng với những lời mang lại động lực sống cho con người, huống gì là lời Thiên Chúa, lời ban sự sống sẽ không bao giờ qua được.

Lm. Antôn Nguyễn Ngọc Dũng, SDB

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *