Thơ Ca: Chị Chết

Ôi Chị Chết của tôi

Đến bao giờ tôi mới chạm đến Chị?

Đến bao giờ tôi mới khép đôi mi

Để Chị chạm vào thân xác tôi?

Con người bảo:

Chị có đôi tay lạnh

Đôi mắt không biết cười, sắc bén.

Nhưng có người lại bảo

Chị chỉ là giấc ngủ sâu, kéo dài vô tận

Chị là kết thúc của những tham sân si, hờn giận

Chị là cửa ngõ để bước vào thế giới thẳm sâu.

và bất cứ ai muốn qua bên kia đều phải đi qua Chị.

Tôi chờ đợi Chị, dù không biết chị sẽ đến lúc nào

Lúc sáng tinh sương – hay trưa trời oi ả.

thậm chí là lúc chiều tắt nắng, tôi đâu có hay.

Ngày Chị đến sẽ là hoan lạc nhẹ bay

hay là ngày nước mắt và đầy hối tiếc.

Đến lúc đó thưa Chị, tôi chẳng còn muốn biết

Vì tôi đã hoàn tất mọi sự để đi về với Ngài.

Có thể là ngày hôm nay hoặc ngày mai

hay thậm chí là nó đã bắt đầu rồi mà tôi chẳng để ý.

Vào giờ phút ấy

giờ của tình yêu mà tôi hằng khao khát

liệu tôi sẽ sẵn sàng trao lại tất cả cho Ngài?

………………….

Ôi Thiên Chúa của lời con nguyện cầu, xin cho con ơn huệ được “chờ đón Ngài đang khi con cầu nguyện”.

Muối Đất

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *