Đối với mỗi sinh viên Công giáo năm cuối, thời điểm chuẩn bị rời xa mái trường không chỉ là lúc đối diện với những lựa chọn về sự nghiệp hay cuộc sống cá nhân, mà còn là lúc đứng trước một câu hỏi sâu sắc hơn: ơn gọi nào sẽ định hướng cuộc đời? Trong những khoảnh khắc lặng thinh và suy tư, nhiều người trong chúng ta đều tự vấn mình về ý nghĩa thật sự của cuộc sống và đâu là con đường mà Chúa đang mời gọi mỗi người bước đi. Có lẽ, đây là thời điểm quan trọng nhất trong hành trình đức tin và cuộc đời của chúng ta.
Thánh Têrêxa Calcutta từng nói: “Ơn gọi không phải là những gì chúng ta đang làm, hay chúng ta làm được bao nhiêu việc, mà là bao nhiêu tình yêu tôi đã đặt vào công việc tôi đã được trao phó.” Những lời này vang vọng trong tâm hồn nhiều sinh viên, khiến chúng ta phải suy ngẫm về việc liệu con đường sự nghiệp mà mình chọn sẽ phản ánh tình yêu và lòng trung thành với Chúa đến đâu. Dù chúng ta chọn con đường dâng hiến hay chọn cuộc sống gia đình và sự nghiệp, điều quan trọng nhất vẫn là tình yêu mà chúng ta dành cho công việc và những người xung quanh, như một sự phục vụ dành cho Thiên Chúa.
Với nhiều sinh viên Công giáo, suy nghĩ về đời sống tu trì – một đời sống dâng hiến trọn vẹn cho Chúa – luôn tồn tại như một sự lựa chọn nghiêm túc. Chúng ta không chỉ bị cuốn hút bởi sự bình an, tĩnh lặng trong cuộc sống của các tu sĩ, mà còn bởi tiếng gọi thầm lặng từ Chúa trong lòng mình. Trong những giờ cầu nguyện, rất nhiều người cảm thấy mình được mời gọi bước vào một cuộc sống khác, nơi mà tình yêu và sự phục vụ vượt qua mọi lợi ích cá nhân, chỉ dành trọn vẹn cho Chúa và tha nhân. “Ơn gọi đi tu không phải là việc chạy trốn khỏi thế giới, mà là việc chạy vào lòng Chúa” (Thánh Têrêsa Avila)
Tuy nhiên, không phải ai cũng có thể dễ dàng chấp nhận những thách thức của đời sống dâng hiến. Bên cạnh những cảm giác yên bình khi suy tư về ơn gọi, chúng ta cũng phải đối diện với những lo lắng và hoài nghi: liệu mình có đủ can đảm để từ bỏ cuộc sống tự do, không gò bó và không áp lực như những người ngoài đời? Liệu mình có thể sống một đời sống tu trì đầy những thử thách, và đôi khi là sự cô đơn?
Dù vậy, khi suy ngẫm sâu sắc hơn, chúng ta nhận ra rằng bất kỳ con đường nào cũng có những thách thức và hy sinh riêng. Ơn gọi không phải là sự từ bỏ cuộc sống, mà là một cách sống khác, một cuộc đời có ý nghĩa và mục tiêu cao cả hơn – nơi chúng ta có thể tìm thấy sự bình an và niềm vui trong việc yêu thương và phục vụ. Dù là đời sống tu trì hay đời sống gia đình và sự nghiệp, tất cả đều cần tình yêu, lòng kiên nhẫn và đức tin.
Cuối cùng, hành trình tìm kiếm ơn gọi đích thực đòi hỏi sự cầu nguyện, lắng nghe, phân định và sự phó thác vào thánh ý của Chúa. Mỗi sinh viên Công giáo, khi đối diện với thời điểm chuyển giao của cuộc đời, đều cần tìm kiếm sự chỉ dẫn từ Chúa để nhận ra đâu là con đường mình thực sự được mời gọi. Và dù lựa chọn cuối cùng là gì, miễn là xuất phát từ tình yêu và lòng tin tưởng, chúng ta tin rằng mình sẽ tìm thấy bình an và niềm vui đích thực trong bất kỳ ơn gọi nào mà Chúa đã dành sẵn cho mình.
Maria Hà Hà – Sinh viên Bêtania