Con về La Vang một chiều lộng gió. Cỏ cây như cũng ưu tư hơn trước, cõi lòng bộn bề đắn đo. Kiếp nhân sinh chống chọi giữa ba đào trần thế, với cõi lòng ngập đầy muôn lắng lo.
Dưới chân Mẹ con thả hồn phiêu lãng, cứ mong rằng con cứ mãi bé thơ. Con thầm thĩ: Mẹ ơi, xin một chút, Chúa Hài Đồng rời Mẹ một phút chăng? Để con được tay dịu hiền Mẹ Cả, đón vào lòng nương tựa những bình yên.
Bên lòng Mẹ được Mẹ bồng Mẹ ẵm. Lòng Mẹ hiền tình mẫu tử ấm êm. Bao năm trời con ngập lặn trong gió, xoáy đời mình thành sương khói trần ai. Lòng gặp lòng khi lợi danh có đó, mà tình người ai thấu rõ hỡi ai.
Con trở về bên Mẹ chiều nay, thèm được khóc, được vỗ về như thưở nhỏ, mải rong chơi Mẹ thương yêu đánh khẽ, òa nức nở, biết rằng có Mẹ bên, là nhà. Mẹ ơi, là con đây Mẹ ạ, Mẹ thấy chăng màu áo đã bạc màu, tóc pha sương và tay dần chai sạn, giữa nhân trần thế thái lắm đổi thay.
Duy có Mẹ đứng đó, vẫn đợi chờ. Mắt dõi theo mọi nẻo đường con tới, tay vẫn đưa, để lúc nào con mỏi, chạy nhanh về, sà lòng Mẹ… thở than.
Con trở về bên Mẹ, giờ đây, lặng thầm đứng không phù hoa giả trá. Con đây, Mẹ đó và không ai khác, thay thế Mẹ đưa dẫn con đến Chúa nhân hiền. Ngàn đời con dệt khúc hát ca khen: Ave Maria! Ave Maria!
Và Mẹ ơi, Mẹ ơi, con đã về!
Nữ tu Agata Nguyễn Thị Kim Tuyến
Hội dòng Mến Thánh Giá Huế