Dưới Bóng Thánh giá – Những Năm Tháng Bên Các Chị, Nữ Tu Dòng Mến Thánh Giá Huế

Là một sinh viên xa nhà, em chưa bao giờ nghĩ rằng giữa thành phố Huế xa lạ này, em lại tìm được một nơi bình yên đến thế – nơi có những con người sống âm thầm, khiêm nhường nhưng đầy sức sống: các chị, những nữ tu Dòng Mến Thánh Giá Huế.

Em gọi đó là một “may mắn”, một “hồng ân” – vì không phải ai cũng có cơ hội được tiếp xúc gần gũi, sống và đồng hành với các chị trong suốt bốn năm thanh xuân. Ban đầu, em chỉ là một người khách lạ – ngại ngùng, dè dặt – nhưng rồi tình thương nhẹ nhàng và cách sống chan chứa đức tin của các chị đã mở lối cho em bước vào một thế giới đầy bình an, nơi có Thánh giá hiện diện không chỉ trên tường, mà còn trong từng việc làm nhỏ bé và từng ánh mắt đầy yêu thương.

                                            

Thánh giá – biểu tượng tưởng chừng như đơn sơ ấy – lại chính là trung tâm đời sống của các chị. Em đã thấy các chị bắt đầu và kết thúc mỗi ngày bằng ánh nhìn hướng về Thánh giá. Em đã thấy các chị mỉm cười giữa những vất vả của công việc thường ngày, chấp nhận âm thầm những hy sinh, phục vụ người khác không một lời than phiền. Mỗi lần nhìn các chị, em hiểu rằng: Thánh giá không chỉ là biểu tượng của đau khổ, mà là biểu tượng của một tình yêu vô điều kiện – tình yêu mà các chị đang cố gắng sống và trao tặng từng ngày.

Em vẫn nhớ những buổi chầu Thánh Thể yên ả, nơi tiếng hát và lời cầu nguyện của các chị như đưa tâm hồn tôi lên cao. Em vẫn nhớ những lần bất chợt thấy các chị làm việc, nơi mọi công việc đều mang một ý nghĩa lớn hơn – đó là “sống và yêu thương như Đức Kitô trên Thánh giá.” Và em biết, trong hành trình ơn gọi của mỗi chị, đã có không ít lần Thánh giá trở nên nặng nề – nhưng chính lúc đó, các chị lại càng bám chặt hơn vào tình yêu của Chúa, để tiếp tục bước đi.

Em học được rất nhiều từ các chị – không phải qua những bài giảng dài dòng, mà qua chính đời sống của các chị: âm thầm nhưng sâu sắc, đơn sơ mà tràn đầy ý nghĩa. Các chị đã giúp em nhận ra vẻ đẹp của đời sống hiến dâng, vẻ đẹp của một trái tim biết cho đi và hy sinh trong thinh lặng.

Giờ đây, khi em chuẩn bị rời xa mái trường, rời xa mảnh đất Huế thân thương, lòng em không khỏi bồi hồi. Bốn năm trôi qua quá nhanh, nhưng những gì em nhận được từ các chị – từ tình thương, sự hướng dẫn, đến những giờ phút sống dưới bóng Thánh giá – sẽ là hành trang quý giá để em tiếp tục hành trình sống đức tin giữa đời.

Tạ ơn Chúa vì đã cho em gặp được các chị. Em biết rằng, hình ảnh các chị âm thầm bước đi dưới bóng Thánh giá sẽ mãi là nguồn cảm hứng giúp em sống tốt hơn, yêu thương nhiều hơn và can đảm hơn trong chính ơn gọi và sứ mạng của một người trẻ Công giáo giữa thế giới hôm nay.

Maria Hà Hà

Sinh viên Bêtania

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *