Suy Niệm Lời Chúa – Thánh Gioan Kim và Thánh Anna Song Thân Đức Maria – Hãy Để Lời Chúa Sinh Hoa Trái Trong Cuộc Sống Chúng Ta

(Gr 3:14-17; Mt 13:18-23)

Qua lời ngôn sứ Giêrêmia, Đức Chúa đã kêu gọi con cái Israel trở về với Ngài: “Trở về đi, hỡi lũ con phản bội, vì Ta vẫn là chủ các ngươi. Ta sẽ lấy của các ngươi mỗi thành một người, mỗi thị tộc hai người, và đưa về Xion. Ta sẽ cho các ngươi những mục tử đẹp lòng Ta; chúng sẽ khôn ngoan sáng suốt chăn dắt các ngươi” (Gr 3:14-15). Những lời này cho thấy Đức Chúa luôn trung thành với chính mình, là chủ của Israel. Khi Israel trở về với Ngài, Ngài sẽ ban cho họ những mục tử tốt lành, khôn ngoan, sáng suốt chăn dắt. Với tình yêu của Đức Chúa bao bọc, “Giêrusalem sẽ được gọi là ‘Ngai toà của Đức Chúa,’ và mọi dân tộc sẽ nhân danh Đức Chúa quy tụ tại Giêrusalem; chúng sẽ không còn sống buông thả theo lòng dạ xấu xa ngoan cố của mình nữa” (Gr 3:17). Vinh quang của Giêrusalem đến từ việc trở về với Đức Chúa. Ngài sẽ bao bọc Giêrusalem với tình yêu trung thành của Ngài. Chỉ có tình yêu trung thành mới có sức thu hút mọi dân nước đến chiêm ngắm Giêrusalem. Chi tiết này nhắc nhở chúng ta về mối tương quan của mình với Thiên Chúa. Ai trong chúng ta cũng muốn được vinh quang, muốn được danh thơm tiếng tốt của mình được lưu truyền hậu thế đến ngàn năm. Nhưng chúng ta lại đi tìm những điều đó trong những thực tại chóng qua của trần thế mà           quên mất vinh quang vĩnh cửu chỉ tìm thấy ở nơi Đức Chúa. Chúng ta cần trở về với Chúa trong mọi giây phút để cảm nghiệm được tình yêu trung thành Ngài dành cho chúng ta và đáp lại với tình yêu đơn sơ nhỏ bé của mình. Lúc đó, chúng ta sẽ cảm nghiệm được vinh quang đích thật của đời người là gì, đó là yêu và được yêu.

Bài Tin Mừng hôm nay thuật lại cho chúng ta lời giải thích của Chúa Giêsu về dụ ngôn gieo giống. Trong lời giải thích của mình về dụ ngôn, Chúa Giêsu cho biết bốn loại đất tượng trưng cho bốn loại người. Chúng ta cũng tìm thấy phần này trong Tin Mừng Thánh Máccô (4:13-20) và Luca (8:11-15). Ngoài những thay đổi nhỏ ở phần mở đầu và kết thúc, Thánh Mátthêu theo sát trình thuật của Thánh Maccô. Trong bốn loại đất, tượng trưng cho bốn loại người khi nghe lời Chúa: Loại thứ nhất là những kẻ đã được gieo bên vệ đường. Họ là những người “nghe lời rao giảng Nước Trời mà không hiểu, thì quỷ dữ đến cướp đi điều đã gieo trong lòng người ấy” (Mt 13:18-19). Loại người này chỉ nghe bằng tai thể lý, mà không mang lời Chúa vào trong tim mình để thực hành. Loại thứ hai là những “kẻ được gieo trên sỏi đá, đó là kẻ nghe Lời và liền vui vẻ đón nhận; nhưng nó không đâm rễ mà là kẻ nông nổi nhất thời: khi gặp gian nan hay bị ngược đãi vì Lời, nó vấp ngã ngay” (Mt 13:20-21). Loại người này là những người nghe với đôi tai thể lý, mang lời Chúa vào trong lòng, nhưng không để lời Chúa cắm rễ sâu vì không có thái độ sẵn sàng chấp nhận mọi gian khó để làm chứng cho lời Chúa. Loại thứ ba là những “kẻ được gieo vào bụi gai, đó là kẻ nghe Lời, nhưng nỗi lo lắng sự đời và bả vinh hoa phú quý bóp nghẹt Lời, khiến Lời không sinh hoa kết quả” (Mt 13:22). Loại người này là những người lắng nghe lời Chúa với đôi tai thể lý, đem lời Chúa vào lòng, nhưng không chuẩn bị chỗ xứng hợp cho lời Chúa, nên lời Chúa dễ dàng bị biến mất trong đống hoang tàn đổ nát của những lo lắng sự đời. Loại cuối cùng là những “kẻ được gieo trên đất tốt, đó là kẻ nghe Lời và hiểu, thì tất nhiên sinh hoa kết quả và làm ra, kẻ được gấp trăm, kẻ được sáu chục, kẻ được ba chục” (Mt 13:23). Những người này là những người nghe lời Chúa với đôi tai thể lý và con tim rộng mở hầu lời Chúa bén rễ và sinh hoa kết trái trong cuộc đời họ. Tuy nhiên, điều quyết định năng suất của hoa trái là sự mở rộng cõi lòng để cho lời Chúa chiếm lấy chính mình. Mỗi khi lắng nghe lời Chúa, cõi lòng chúng ta như thế nào: hoàn toàn rộng mở hay chỉ nửa vời?

Lm, Antôn Nguyễn Ngọc Dũng, SDB

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *