Suy Niệm Lời Chúa – Thứ Năm sau Chúa Nhật XXXIV Thường Niên – Đức Kitô Sẽ Đến Trong Vinh Quang

(Đn 6:12-28; Lc 21:20-28)

Bài đọc 1 trình thuật cho chúng ta về sự kiện Đanien được Thiên Chúa cứu khỏi nanh vuốt sư tử. Chi tiết đầu tiên chúng ta lưu ý trong câu chuyện là việc Đanien không tuân theo lệnh cấm của vua Đariô, đó là không được cầu xin thần nào hay người nào ngoài đức vua (x. Đn 6:13). Dù biết mình sẽ phải đối diện với cái chết, những Đanien vẫn trung thành với Thiên Chúa, “không đếm xỉa gì tới đức vua cũng như tới giới lệnh đức vua đã châu phê. Ngày nào y cũng cầu nguyện đến ba lần” (Đn 6:14). Chi tiết này mời gọi chúng ta nhìn lại sự trung thành của chúng ta với Thiên Chúa đạt đến mức nào. Đanien đã trung thành với Thiên Chúa. Điều này đã mang lại thiện cảm cho vua Đariô, đến nổi “vua rất đau lòng và để tâm tìm cách cứu ông Đanien. Vua cố sức giải cứu ông Đanien mãi cho đến lúc mặt trời lặn” (Đn 6:15). Không những Đanien được vua ưu ái mà con đẹo lòng Thiên Chúa, nên Ngài đã cứu thoát Đanien khỏi nanh vuốt sư tử: “Hoàng thượng, vạn vạn tuế! Thiên Chúa của thần đã sai thiên sứ đến khoá hàm sư tử khiến chúng không hại được thần, bởi vì trước mặt Người, thần đã được nhìn nhận là vô tội, và, tâu đức vua, ngay trước nhan ngài, thần cũng chẳng làm điều gì ác” (Đn 6:22-23). Chính sự trung thành của Đanien đã mang lại vinh danh cho Thiên Chúa, đến nổi vua Đariô truyền lệnh “trên toàn lãnh thổ vương quốc ta, mọi người phải run rẩy kính sợ trước mặt vị Thần của Đanien: bởi vì Người là vị Thần hằng sống và tồn tại muôn đời; vương quốc của Người sẽ chẳng hề suy vong, quyền thống trị của Người vô cùng vô tận. Người giải thoát, giữ gìn, Người làm những dấu lạ điềm thiêng trên trời cùng dưới đất. Người đã giải cứu Đanien khỏi móng vuốt sư tử” (Đn 6:27-28). Hình ảnh của Đanien thách đố chúng ta về lối sống của mình. Đanien đã dùng đời sống trung thành của mình với Chúa để làm cho danh Chúa được tôn vinh. Về phần mình, nhiều lần chúng ta đã làm cho danh Chúa bị khinh chê qua lối sống thiếu tình yêu, thiếu cảm thông và thiếu tha thứ. Hãy biến cuộc sống chúng ta thánh bài ca tụng Chúa muôn đời.

Trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu nói cho các môn đệ biết về những dấu hiệu và những điều sẽ xảy ra cho Giêrusalem. Đồng thời, Ngài cũng nói cho các môn đệ biết họ sẽ phải làm gì khi ngày đó xảy ra. Chúa Giêsu bắt đầu lời giảng dạy của Ngài với lời tiên báo về sự phá huỷ của Giêrusalem: “Khi anh em thấy thành Giêrusalem bị các đạo binh vây hãm, bấy giờ anh em hãy biết rằng đã gần đến ngày khốc hại của thành” (Lc 21:20). Chi tiết này tiếp tục tư tưởng đã được trình bày trong những ngày vừa qua, đó là không có thành trì nào trên trần gian này là vững chắc. Chỉ có một mình Thiên Chúa mới là thành trì vững chắc mà thôi.

Sau khi tiên báo về điều sẽ xảy ra cho Giêrusalem, Chúa Giêsu dạy các môn đệ phải làm gì trong ngày đó: “Bấy giờ, ai ở miền Giuđê, hãy trốn lên núi; ai ở trong thành, hãy bỏ đi nơi khác; ai ở vùng quê, thì chớ vào thành” (Lc 21:21). Qua những lời này, Chúa Giêsu muốn các môn đệ tìm một nơi an toàn, nhưng đó không phải là Giêrusalem, nơi mà người Do Thái cho là an toàn nhất vì là nơi Thiên Chúa ngự trị trong Đền Thờ. Chi tiết này ám chỉ đến việc Thiên Chúa không thể bị “giam hảm” trong Đền Thờ. Toàn cõi vũ trụ thuộc về Ngài và các môn đệ phải tìm Ngài nơi Ngài muốn chứ không phải nơi họ muốn “giam” Ngài. Mỗi ngày sống của chúng ta là một cơ hội để tìm thấy Chúa nơi Ngài muốn gặp gỡ chúng ta. Hãy cho phép Chúa gặp chúng ta nếu chúng ta không muốn gặp Ngài.

Sau khi khuyên các môn đệ phải làm gì trong ngày của Con Người, Chúa Giêsu trình bày cho các môn đệ biết những dấu hiệu sẽ xảy ra trong ngày đó. Những dấu hiệu được chia ra làm hai loại: dấu hiệu xảy ra cho Giêrusalem và dấu hiệu xảy tra trong thiên nhiên. Trước khi trình bày hai loại dấu hiệu này, Chúa Giêsu nói đến ngày báo oán: “Thật vậy, đó sẽ là những ngày báo oán, ngày mà tất cả những gì đã chép trong Kinh Thánh sẽ được ứng nghiệm. Khốn thay những người mang thai và những người đang cho con bú trong những ngày đó!” (Lc 21:22-23). Thuật ngữ “ngày đó” ám chỉ đến sự “báo oán” mà qua đó Thiên Chúa minh chứng cho các tôi trung của Ngài đã bị bách hại. Nói cách cụ thể hơn, trong cuộc sống thường ngày, chúng ta chứng kiến có nhiều thứ không được minh chứng. Có nhiều người lìa khỏi cõi đời này mà những hiểu lầm hoặc bất công làm cho họ không được minh chứng. Chúa Giêsu nói cho chúng ta hay rằng mọi sự sẽ được mình chứng trong ngày của Thiên Chúa. Vì vậy, chúng ta đừng để cho những hiểu lầm và bất công làm cho mình ngừng sống phục vụ và yêu thương.

Lm. Antôn Nguyễn Ngọc Dũng, SDB